Đối với con quý giá nhất là SỨC KHOẺ và TÌNH THƯƠNG của MẸ
Nếu có ai hỏi tôi, điều tôi sợ nhất là gì? Tôi sẽ trả lời họ rằng: “Điều tôi luôn luôn sợ, vì sợ nên hay nghĩ tới chính là vào một ngày kia, mẹ tôi sẽ không còn nữa.” Và tôi luôn biết một điều, cái ngày đáng sợ đó chắc chắn sẽ đến, chỉ là không biết sớm hay muộn, lúc tôi đã kịp chuẩn bị tốt hay chưa? Chắc hẳn những ai có cha mẹ đều hiểu, điều đó luôn ám ảnh tôi.
Tôi – Một đứa con gái 25 tuổi đầu sống và làm việc xa nhà, xa quê hương nơi có ba mẹ. Nhưng, đều đều từ lúc tôi còn học đại học cho đến khi đi làm mỗi ngày mẹ đều phải gọi điện cho tôi ít nhất một lần, có khi cũng chẳng nói gì nhiều, chỉ hỏi: “Con ăn gì chưa? Lại ăn mì tôm hả?”, “Con đi làm về phòng chưa? Tắm rửa chưa? Hôm nay làm có mệt không?”, có thể đối với nhiều người sẽ xem đó là phiền phức, nhưng đối với tôi đó là điều không thể thiếu, vì điều đó cho tôi cảm nhận được tình thương từ người thân.
Có một điều nói ra thì sợ mọi người chê cười. Bạn bè, anh chị hay những người quen biết thân thiết sẽ biết tôi có một tính cách khá keo kiệt, keo kiệt với chính bản thân mình. Bản tính này có lẽ được hình thành từ lúc rời xa ba mẹ để vào Sài Gòn đi học. Gia cảnh nhà tôi không khá giả, chỉ vừa đủ sống, nên tiền học phí, ăn ở cũng gây cho ba mẹ tôi khá nhiều khó khăn, chưa kể ba mẹ còn phải nuôi thằng em tôi đang đi học nữa. Vì vậy mà bắt đầu từ lúc học đại học, tôi sẽ chẳng bao giờ dám ăn những thứ gì quá 15.000đ/buổi, những cuộc ăn chơi là điều xa xỉ và tôi chẳng bao giờ quan tâm tới.
Tính cách này dần ăn sâu vào máu cho đến khi đi làm, có tiền rồi mỗi khi muốn mua một món đồ quá đắt hay đi ăn những thứ sang trọng tôi cũng đều suy nghĩ đắn đo khá lâu. Tôi thích tích góp tiền để gửi về cho mẹ. Đối với tôi, trả ơn cho ba mẹ sẽ chẳng bao giờ là đủ.
Mỗi lần về nhà, thấy mẹ đứng dưới cái nắng chang chang để chăm sóc cho từng cây thanh long (quê tôi ở Bình Thuận), da rám nắng, lưng đau, gối mỏi là tôi lại sợ. Sợ mẹ vất vả, sợ mẹ làm việc nhiều sẽ sinh ra bệnh. Nhưng mẹ bảo, còn làm được bao nhiêu thì làm, mẹ ở trong nhà không cũng mệt, phải đi làm mới thấy khoẻ hơn.
Đó là lý do vì sao tôi luôn luôn sợ, sợ mẹ tuổi ngày càng già sẽ sinh ra nhiều bệnh. Dẫu biết ai cũng sẽ già đi, nhưng tôi luôn mong muốn mẹ sẽ sống với tôi lâu thật lâu. Chính vì vậy mà tôi tìm đến những loại thảo dược, những thứ tốt bồi bổ cho sức khoẻ và phòng ngừa bệnh hiệu quả để mua cho mẹ.
Bào tử Nấm Linh Chi là một trong những sản phẩm mà tôi lựa chọn như một món quà sức khoẻ cho mẹ. Bào tử có dược tính gấp 20 lần so với tai nấm. Bào tử do Nấm Linh Chi sinh ra, bay vào không khí và đậu phía trên tai nấm, nó là tinh chất quý hơn rất nhiều so với tai nấm, mỗi tai nấm chỉ lấy được một chút ít bào tử. Vì vậy mà bào tử cũng đắt hơn so với tai nấm.
Bào tử Nấm Linh Chi giúp phòng ngừa được rất nhiều bệnh, phòng ngừa bệnh ung thư, tiểu đường, viêm gan, chống lão hoá da, ổn định huyết áp, chống suy nhược thần kinh, giảm nhức viêm khớp, chống sơ vữa động mạch, giúp làm đẹp da,… Hiếm có một sản phẩm nào tốt toàn diện cho sức khoẻ đến như vậy, vì vậy mà tôi đã không ngần ngại mua về cho mẹ dùng.
Một hộp Bào tử Nấm Linh Chi có giá 1.200.000VNĐ, so với công dụng nó mang lại thì tôi thấy nó khá rẻ.
Tôi đem hộp Bào tử nấm về cho mẹ thì bị mẹ mắng: “Không có tiền mà còn mua này mua nọ, lại còn đắt đỏ nữa.” Vậy là tôi dùng hết tất cả lý lẽ của mình để thuyết phục mẹ:
“Mẹ nghĩ đi, người ta nói phòng bệnh hơn chữa bệnh mà con có thấy ai biết phòng bệnh đâu, để khi mắc bệnh ra rồi thì mới bắt đầu biết sợ, biết đi chữa bệnh. Những bệnh thông thường thì không nói gì, những bệnh nguy hiểm chưa kể chịu khổ về thể xác và tốn kém cũng đâu phải là ít, mấy chục triệu là tất nhiên. Vậy so với nó, 1triệu2 đâu có là gì, tiền không có có thể mượn, có thể kiếm lại được, chứ sức khoẻ không có để phục hồi, khoẻ mạnh lại như ban đầu đâu phải dễ.
Mẹ có biết người ta ai cũng nói con keo kiệt, mà con chịu bỏ tiền ra mua là biết nó đáng giá cỡ nào. Mỗi ngày mẹ nhớ uống vào buổi sáng trước khi ăn và buổi tối trước khi đi ngủ.”
Với cái “lý lẽ hùng hồn” của tôi, có thể đã thấm và thuyết phục được mẹ.
Trong tất cả các loại quà tặng, quà tặng sức khoẻ là đáng giá nhất. Mối bận tâm của mỗi người con xa nhà là sức khoẻ của ba mẹ mình. Khác hay chăng là cách mỗi người giải quyết mối bận tâm này như thế nào? Tôi không muốn tích luỹ tiền, chờ đến lúc ba mẹ già đi, sinh bệnh thì đi chữa. Tôi muốn ngay từ lúc họ còn khoẻ mạnh, họ sinh hoạt, ăn uống tốt và phòng ngừa tốt các loại bệnh nguy hiểm. Sống vui, sống khoẻ khi về già là điều tôi mong mỏi nhất và sẽ tìm mọi cách để thực hiện nó. Còn các bạn thì sao?
Share bài viết
Bài viết này có hữu ích với bạn không?
Nếu có câu hỏi nào thêm, bạn có thể để lại thông tin để nhận tư vấn của chúng tôi.